Một năm đã trôi qua sau trận chiến với Yuuki.
Rất nhiều chuyện đã xảy ra trong khoảng thời gian đó.
Thật đấy, không đùa đâu.
Mỗi lần hồi tưởng lại là tôi lại thấy lồng ngực đau nhói.
Tôi tuyên bố với cả thế giới mình đã đánh bại Velda.
Nhờ sự trợ giúp của ma thuật quang học, mà cụ thể hơn là ma thuật quan sát, tôi chiếu hình của mình lên bầu trời trên tất cả mọi quốc gia trên thế giới.
Và sau đó, tôi đích thân tuyên bố rằng thảm họa toàn cầu đã kết thúc.
Niềm vui đã trở lại và lan ra khắp thế giới, và dần dần thảm họa tồi tệ nhất lịch sử đã thật sự hạ màn.
Và không cần phải nói gì thêm nữa, chính Tempest chúng tôi đã đặt dấu chấm hết cho chuyện này.
Dù sao thì, thế giới cuối cùng cũng đã giành lại được sự bình yên vốn có.
……………………………….
……………………….
……………….
Một lúc sau khi đánh bại Yuuki, tôi thả Veldora ra.
Và chưa gì cậu ta đã nói như đúng rồi,
「Kuahh- đúng là một giấc ngủ ngon. Có vẻ như cuối cùng đã đến lượt anh thể hiện rồi!」
Ngay cả khi đã cân nhắc đến việc cậu ta đã bị cô lập khỏi thế giới vật chất vì đang ở trong『Không gian ảo』, giờ tôi có thể khẳng định là tên đó chẳng biết đọc bầu không khí gì hết.
Và cái giá của tội ngu người là rất đắt.
Vì lỡ mồm nên cậu ta bị hai chị gái của mình trừng phạt, chẳng ai cứu được hắn đâu.
Tuy nhiên, sự quan tâm của hai chị gái của cậu – Velzard và Velgrynd nhanh chóng chuyển sang tân Chân Long Velgaia, đang ngồi trên vai Milim.
Mặc dù có thể nói rằng thanh niên Veldora đã được cứu nhờ chuyện đó, nhưng nếu nói đó là nguyên nhân khiến hai người chị của cậu ta bỏ rơi cậu thì cũng không sai – cũng đáng thôi, ai bảo cậu ta sống lỗi quá.
「Grừư… Gaia…… 」
Và thế là, việc quản lý Veldora được giao lại cho tôi, mà cậu ta đang cảm thấy ganh tỵ với em trai mình. Đối với tôi thì chuyện đó thật sự rất khó chịu và phiền phức.
Chà, khi mọi chuyện đã xong xuôi, Veldora vẫn chẳng khác gì hồi trước cả.
Mối quan hệ hiện tại của chúng tôi vẫn tiếp tục mãi đến sau này, đó là mối quan hệ giữa đống hổ lốn cậu ta gây ra với cách tôi dọn dẹp đống rắc rối đó. Hay nói cách khác là, một thằng chuyên phá làng phá xóm với một đứa luôn phải theo sau dọn dẹp hậu quả do thằng kia gây ra.
Bản thân tôi thấy rất bực mình nhưng tôi vẫn sẽ giữ bí mật đó cho Veldora.
Gì? Mọi người hỏi tại sao ư?
Nếu tôi nói chuyện đó ra, thì Veldora không bị ăn đòn mới lạ đấy.
Vì mối quan hệ của bọn tôi chẳng có gì thay đổi, nên không cần phải tiết lộ bí mật đó làm gì.
◇◇◇
Nói về hai người chị của cậu ta, một trong số họ – Velgrynd, đã lên đường.
Có lẽ cô ấy đã đi tìm kiếm tái sinh của Rudra.
「Rimuru, ngươi có manh mối gì về chuyện này không?」
「Ể?! Kh-không. Tôi không biết gì hết?!」
Cô ấy bất ngờ hỏi tôi một câu trước khi rời đi nhưng tôi đã giả vờ ngu ngơ không biết gì.
Tôi chắc chắn không nói lắp vì tôi rất sợ khi thấy những chuyện mà cô ấy đã làm với Veldora.
Chỉ là tôi cảm thấy hơi lo khi khuôn mặt của một mỹ Nhân lại ở ngay gần sát mặt mình.
……… Thật đấy, tôi đâu có nói dối.
Thực ra, trong đầu tôi hiện đang liên tưởng đến một người.
Nhưng, nếu tôi nói ra tên của anh ta ở đây, thì có khả năng cao là Velgrynd sẽ đến tìm chỗ anh ta ngay.
Tôi cảm thấy rất tệ về việc bán đứng bạn bè.
Tôi nghĩ anh ta xứng đáng được hưởng một chút hòa bình khi chúng tôi đã lấy lại được sự định yên sau một thời gian rất dài.
……… Tuy nhiên, bất chấp những lo lắng của tôi đối với anh ta, có vẻ như Velgrynd đã tìm ra anh ta khá dễ dàng.
Một phút mặc niệm bắt đầu. Tôi hy vọng anh ta sẽ được may mắn phù hộ trên con đường của mình.
― Và rồi sau đó, những giai thoại về một vị Anh cầm trong tay một thanh kiếm biết nói, đồng hành cùng một con rồng và một Ác Quỷ dần được lan truyền khắp nơi; nhưng chuyện đó không liên quan gì đến tôi đâu đấy.
◇◇◇
Velzard cùng Guy trở về lục địa phương bắc.
Có vẻ như cô ấy sẽ xây dựng một thiên đường cho những Ác Quỷ ở nơi cực kỳ lạnh lẽo mà không con người nào dám đặt chân đến.
Lâu đài của họ đã bị phá hủy hoàn toàn nhưng cô nói rằng sẽ xây lại với năng lực của Guy.
Hơn nữa, có vẻ như anh ta đã có được Ultimate Skill『Abyss God Nodens』[1], kỹ năng tiến hóa từ 『Kiêu Ngạo Vương Lucifer』, nhờ những kinh nghiệm có được từ trận chiến cuối cùng.
Và năng lực này có thể coi là phiên bản hạ cấp của『Hiện thân của tất cả sáng tạo』của Gaia, nó đúng là một năng lực vạn năng.
Có vẻ như anh ta đã cố gắng Tiến hóa Kỹ năng khi cố gắng đối phó với cơn bão năng lượng cuồng loạn của Rudra.
Mặc dù anh ta có vẻ hơi không hài lòng vì đã không thể kiểm tra năng lực mà mình đạt được vì tôi xuất hiện đúng lúc đó.
Có vẻ như anh ta không hề có ý định giấu nó, vì anh ấy nói chuyện đó với tôi mà.
「Tôi không hề có ý định đánh nhau với cậu. Tôn chỉ của tôi là ‘Không tham gia những trận chiến mà mình không có cửa thắng’.」
Là lời anh ta nói lúc đó.
Tôi không biết đó có phải là cảm xúc thật sự của anh ấy hay không, nhưng tôi cũng chả muốn oánh nhau với Guy lắm, thế nên tôi thấy khá may mắn.
Ít nhất, tôi cảm thấy Guy bây giờ đã có thể đã chiến đấu được với Yuuki, thậm chí còn vượt trội hơn cả hắn về một số phương diện.
Ừm, hiện tại thì tôi sẽ không thua anh ta nhưng tôi không thích đánh nhau vì lòng tự tôn đó.
Chẳng có nghĩa lý gì để đánh nhau với anh ta, cho nên nếu hòa thuận được với nhau vẫn là tốt nhất.
Nói vậy thôi chứ thực ra Guy và tôi đã oánh nhau vài lần sau đó, nhưng chuyện đó thì để khi khác tôi kể sau.
◇◇◇
Thiên giới đã được quyết định là lãnh thổ của Milim.
Bằng『Hiện thân của tất cả sáng tạo』của Gaia, chúng tôi tái tạo lại các phần của lâu đài và Thiên Môn.
Các cư dân của những quỷ vương dưới quyền cai trị của Milim đang di cư đến đây.
Bam gồm những Điểu Nhân (harpy) do Frey và Lycanthrope lãnh đạo. [2]
Và cả những Thiên Quỷ (Heavenly Demons) đi theo Dino, tính luôn Dino nữa.
Các Thiên Quỷ này có thể coi là một chủng tộc mới được sinh ra từ các thiên thần nhập thể?
Những Harpy và Tengu được cho là có nguồn gốc từ những thiên thần sa ngã mang quỷ thuộc tính.
Chủng tộc của Dino được gọi là ‘Fallen’ (Sa Ngã), khi anh ta sa ngã lúc còn là thiên thần.
Thật ra, những Thiên Quỷ này không thực sự có cơ thể vật lý nên chúng không thể tồn tại ngoài thiên giới được. Và như thế, lực lượng chiến đấu chính của Milim bao gồm: Thiên Quỷ, Harpy và Lycanthrope.
Chúng tôi đã quyết định bí mật giao lưu văn hóa với thiên giới, thiết lập một mối hữu nghị ngầm với Tempest, và thử nghiệm những công nghệ mới trên thiên giới.
Và rõ ràng là những tiến bộ khoa học sẽ khác biệt rõ rệt với thế giới trước đây của tôi vì nơi đây ma thuật có tồn tại, và có thể được chuyển đổi trực tiếp thành năng lượng.
Chúng tôi sẽ thực hiện công cuộc phát triển ở trong Mê Cung như mọi khi, nhưng thiên giới sẽ là nơi đầu tiên áp dụng những công nghệ này.
Bằng cách sử dụng những dữ liệu thu thập được để hoàn thiện nó, rồi sau đó chúng tôi sẽ áp dụng cho Tempest.
Và tất nhiên là, công nghệ liên quan đến vật lý sẽ được gửi trực tiếp đến Dwargon và những công nghệ ma thuật sẽ đến Sarion.
Như thế này, trong khi vẫn duy trì được tính độc đáo của mỗi quốc gia, chúng tôi sẽ cung cấp cho họ những công nghệ mới nhất.
Và tất nhiên, không phải nói, lợi nhuận từ những công nghệ này sẽ đổ hết vào túi tiền của tôi.
Và nếu ai có hỏi gì về Milim thì, chà, cô ấy vẫn thế… lén trốn Frey đi chơi bất cứ lúc nào có thể.
Ừm, tôi cũng chơi cù― khụ, nhầm, ý tôi là, cùng nhau nghỉ ngơi, nên tôi cũng chẳng phàn nàn gì đâu.
Dino cũng đi cùng với tư cách là vệ sĩ của Milim nhưng tôi dám chắc mục đích thật sự của tên đó là trốn xuống đây chơi và ăn đồ ngọt.
Cuối cùng, sau khi trốn đi chơi một thời gian dài, khi Frey xuất hiện, khuôn mặt của cả Milim lẫn Dino trở nên tái nhợt.
Cả chủ lẫn tớ đều lười biếng thế thì không biết thiên giới có ổn không đây?
Chà, miễn là Frey còn ở đó thì chắc sẽ ổn cả thôi.
◇◇◇
Khi nói đến Milim, nhắc mới nhớ: có một vấn đề.
Gần đây, Shuna, Shion và Milim đã cạnh tranh khốc liệt với nhau trong khi tôi vắng mặt.
Từ báo cáo của Souei, có vẻ như họ đang có một trận thánh chiến để tranh giành vị trí vợ hợp pháp của tôi.
Cái quái gì thế? ― Tôi vô cùng đau đầu mỗi khi nghĩ đến chuyện đó.
Ngay từ đầu, tôi đã không có cái ấy và cả tuổi thọ nên chẳng cần phải kết hôn làm gì.
Biết bắt đầu từ đâu nhỉ? Hình như tôi có biết gì đó về nguyên nhân của chuyện này.
A, Chloe!
Đúng rồi, là Chloe!
Có lần Chloe ngồi cạnh tôi và nói「Sensei là (của mình em thôi) Sensei!」rồi ôm chầm lấy tôi, thật dễ thương quá đi mất.
「Không công bằng! Ta là bạn thân nhất của Rimuru, vậy nên chỉ có ta mới được làm thế thôi!」
「Ngài đừng tự ảo tưởng nữa! Nếu ngài đã nói vậy, thì tôi cũng là thư ký độc nhất của Rimuru-sama!」
「Chloe― hóa ra lại là một chiến lược gia tài giỏi….. Hơn cả dự đoán….. có lẽ mình cần đề phòng cô ấy hơn là mấy người não cơ bắp như Milim-sama hay Shion……」
Cả ba lao vào trong khi tôi đang ngồi uống trà với Chloe.
Và như thường lệ, hỗn loạn bắt đầu.
Nó đã trở thành chuyện cơm bữa rồi, chắc là tôi nên sớm tìm ra một giải pháp mới được.
Ngoài ra, nếu tôi quyết định chọn một người vợ hợp pháp, thì liệu họ có yêu cầu làm vợ lẽ của tôi không?
Không, không, ngừng, đừng nghĩ về chuyện này nữa.
Ahh, đau não quá đi!
《Fufufu, cộng sự (vợ hợp pháp) của master là tôi――》
Hình như tôi vừa nghe thấy gì đó thì phải….. Thôi, cứ kệ mẹ nó đi. Và như mọi khi, tôi nhanh chóng hoãn lại vấn đề, để đó tính sau.
◇◇◇
Tempest cũng dần chuyển mình.
Sau khi khen thưởng Benimaru và những hobgoblin cấp dưới của Rigurdo vì những đóng góp của họ, chúng tôi bắt tay vào công cuộc tái thiết thành phố.
Nhờ sự giúp đỡ của những kỹ sư dưới quyền Gerudo, thành phố đã được xây dựng lại trong chớp mắt.
Ramiris dễ dàng phục hồi lại thành phố vệ tinh.
Những mạo hiểm giả cũng có chút công lao trong chuyện này và binh lính của đế chế cũng được huy động.
Còn về tiền lương của họ ư? Chuyện đó với tôi không thành vấn đề.
Myourmiles-kun bám vào tôi và nói「Rimuru-sama~~~!」với cái giọng như sắp khóc đến nơi, thế nên tôi lập tức cổ vũ ông ta「Cố lên nhé! Ông có thể làm được mà!」- vậy nên chắc ông ta sẽ ổn thôi.
Có vẻ như ông ta cũng nhận được sự an ủi từ Rigurdo, thật tuyệt khi họ có thể hòa đồng với nhau.
Nhờ sự chung tay góp sức của tất cả mọi người, Tempest đã lột xác trở thành một siêu thành phố tương lai vô cùng tuyệt vời.
Tôi không hề kiềm chế và đưa ra mọi ý tưởng mình nghĩ ra, và Gerudo là người đã biến chúng thành hiện thực.
Các phát minh mới của anh ta được áp dụng vào thực tế và tự do thực hiện.
Ngoài ra còn có một số đã được đưa vào sử dụng mà không cần thử nghiệm trên thiên giới.
Tạm gác Quận Onsen (suối nước nóng) qua một bên, công cuộc cải cách Tempest đã hoàn thành một cách xuất sắc.
Một kết giới phòng thủ đa tầng đã được hiện thực hóa với vòng tròn ma thuật quy mô lớn.
Mọi tuyến giao thông trong thành phố đều được kết nối với nhau nhờ Thiết bị Vận chuyển.
Những thiết bị dịch chuyển được thiết lập ở mọi nơi, nhờ đó việc di chuyển và vận chuyển đã dễ dàng hơn rất nhiều.
Những tòa nhà chọc trời tọa lạc quanh trung tâm thành phố được lắp đặt chức năng phản xạ ánh sáng mặt trời làm cho nó chiếu thẳng vào trung tâm thành phố.
Ở các vùng lân cận, không gian sống của cư dân trải rộng hài hòa với khu rừng.
Thậm chí nguyên cả một khu giải trí lớn đã được xây dựng, góp phần hoàn thiện hơn thành phố huyền bí.
Nhờ kết hợp hài hòa giữa ma thuật và khoa học kỹ thuật, chúng tôi đã đạt được công nghệ cực kì tiên tiến, đi trước thời đại tận mấy thế kỷ.
Và đương nhiên là, việc giao lưu văn hóa với các quốc gia khác cũng chồng chất.
Việc xây dựng các cổng xuất nhập cảnh đã được bắt đầu nhưng cần phải hoàn thành hệ thống đường sắt thì mới có thể sử dụng được.
Khi nghĩ thế, chúng tôi đã quyết định sử dụng tàu ma thuật làm mạng lưới giao thông giữa các thành phố.
Bằng cách kết hợp nhiều kỹ thuật tinh luyện ma thuật khác nhau, con tàu giờ đây có thể di chuyển với tốc độ 300 km/h êm ru, không hề gây ồn ào.
Việc lắp đặt đường ray xe lửa được giao cho những binh sĩ Đế quốc.
Những quốc gia phương Tây, Vương Quốc Người Lùn, Ma Đạo Vương Triều Sarion và lãnh thổ của các cựu Quỷ Vương.
Mạng lưới giao thông giữa Tempest với các nước xung quanh phát triển chóng mặt.
Những người lùn cũng đang xây dựng một tuyến đường sắt giữa Vương Quốc Người Lùn và Đế Quốc.
Nhân tiện, sau khi nhóm Milim rời đi, lãnh thổ của các cựu Quỷ Vương vẫn còn nguyên vẹn.
Đó là một vùng đất giàu tài nguyên.
Tôi đang nghĩ đến việc thảo luận với các vị vua của các quốc gia xung quanh về dự án sử dụng nó trong tương lai.
Những dự án này có thể sẽ hoàn thành trong mười năm hoặc lâu hơn giống như những dự án cấp quốc gia.
Không ai phản đối cả.
Khi tôi đề xuất tiến hành những dự án dưới tên tôi, tất cả các quốc gia đều nhất trí đồng thuận và vui vẻ hợp tác.
Đúng như dự đoán, cái danh Đại Quỷ Vương đã cứu thế giới đâu phải chỉ để trưng.
Chúng tôi cũng đã dự đoán được rằng những công nghệ mới này sẽ khiến cho rất nhiều người bị thất nghiệp. Nhưng bù lại, dự án này sẽ tạo công ăn việc làm cho những người này, nên cũng đâu hẳn là xấu đâu đúng không?
Thay vào đó, họ phải nhận ra rằng mạng lưới giao thông này sẽ mở ra một tương thịnh vượng hơn.
Từ giờ trở đi, ai nắm giữ thông tin thì sẽ tri phối cả thế giới.
Tôi quyết không nhân nhượng nữa, bất cứ ai cản trở đều sẽ bị xóa sổ.
Vậy nên, tốc độ triển khai công nghệ mới từ Tempest chắc chắn sẽ bỏ xa những quốc gia khác.
Chiến tranh kinh tế ngày càng gay gắt đến mức làm tôi thấy chiến tranh vũ trang như hồi xưa còn nhẹ nhàng chán.
Yếu tố chính ảnh hưởng đến tốc độ phát triển của một quốc gia chính là thông tin và nỗ lực của người dân của quốc gia đó.
Nếu người dân của một quốc gia không làm tròn trách nhiệm của mình, thì mức chất lượng cuộc sống của quốc gia đó sẽ luôn thấp và chênh lệch sẽ ngày càng tăng – đó là biểu đồ dự đoán tương lai của Ciel-san.
Biết nói sao đây ta, cứ coi như tôi đang cố gắng thống trị thế giới bằng sức mạnh của kinh tế và khoa học kỹ thuật đi……
Mà không, chắc là tôi nghĩ quá thôi.
Dù tôi đã nói rằng sẽ không kiềm chế nữa, nhưng tôi nhớ là chưa từng nói ‘Ta sẽ thống trị thế giới!’ hay ‘Thế giới này là của bố mày!’ đâu nhé.
Kể từ giờ, tất cả mọi người sẽ đoàn kết lại và cùng biến thế giới này trở nên tốt đẹp hơn.
◇◇◇
Tôi đã thành lập thêm hai thành phố mới trong Đại Lâm Jura.
Hiện tại, họ đang xây dựng với một nỗ lực đáng khen ngợi.
Một cái dành cho High Orc, một thành phố khai thác mỏ (mining city). Và cái kia thì cho Lizardman, một thành phố trên mặt nước.
Khoáng sản chất lượng cao sẽ được khai thác từ thành phố khai thác mỏ.
Và những hàng hóa được này sẽ được vận chuyển tới thành phố trung tâm Tempest.
Thành phố nước sẽ ở trên hồ Cis [3] và tôi cũng có kế hoạch xây dựng một trạm phi thuyền (airship) ở đó.
Ngoài ra cũng có một cái ở Tempest nhưng không gian ở đó không đủ rộng để chứa quá nhiều phi thuyền.
Hồ Cis rất là rộng, nên có thể đậu rất nhiều phi thuyền ở đó.
Có thể coi Rigurdo là thủ tướng ở Tempest.
Còn với thành phố khai thác mỏ, thì là Gerudo, và Gabil là thành phố nước. Thủ lĩnh của mỗi tộc sẽ quản lý thành phố của riêng mình.
Tôi có chút lo lắng về Gabil nhưng cậu cũng đã trưởng thành hơn nhiều khi bắt đầu hợp tác dần với Abil.
Cậu ta không còn là Gabil trước đây nữa, nên chắc sẽ ổn thôi.
Và như thế này, một hệ thống không cần tôi tham gia đang từ từ được dựng nên.
◇◇◇
Giờ đây, những dị giới nhân trên toàn thế giới, đang được bảo vệ an toàn.
Những người quyết định sẽ sinh sống trong thế giới này sẽ được gửi đến một học viện đặc biệt ở vương quốc Ingracia và sẽ được dạy kiến thức phổ thông của thế giới này và học các kỹ năng chiến đấu và những thứ khác.
Sau khi tốt nghiệp, họ có thể làm việc tại bất kỳ cơ quan tổ chức quan trọng ở bất kỳ quốc gia nào.
Nếu họ chọn quay về, họ sẽ được gửi đến ‘Bộ phận nghiên cứu giao thông xuyên thế giới’ của Mai (Otherworld Dealings Research Department), ở đó họ sẽ giúp cô ta nghiên cứu.
Thực ra, tôi có thể tự mình đưa họ quay lại thế giới của họ.
Tuy nhiên, tôi cảm thấy hơi sai sai khi đưa từng người một trong số họ trở về quê hương như làm từ thiện như thế.
Bên cạnh đó, bây giờ tôi đã xác nhận rằng có vô vàn thế giới cùng tồn tại, tôi không thể hoàn toàn gộp chung họ đều là ‘những dị giới nhân’ được.
Sẽ có những người không đến từ thế giới của tôi.
Tôi sẽ cung cấp cho họ thông tin. Và như vậy, họ sẽ phải làm việc chăm chỉ để phát triển một ma thuật dịch chuyển xuyên không gian – một phương pháp định hướng không gian (Inter-Dimensional Navigation).
Nhờ đó, ý chí muốn quay về quê hương của họ sẽ biến thành động lực lớn nhất, mạnh mẽ hơn bất cứ thứ gì.
Mặc dù, tôi đang xem xét đến việc bí mật đưa họ về nếu họ thất bại sau vài năm nữa, nhưng…… chắc không cần, bởi tôi có linh cảm rằng họ sẽ làm được
Nỗ lực của họ sẽ được đền đáp xứng đáng và phương pháp định hướng không gian sẽ được phát triển.
Và sau đó――
Với tương tác liên không gian, một kỷ nguyên mới sẽ mở ra.
◇◇◇
Ramiris đang bực bội.
「Sau tất cả những rắc rối mà tui đã trải qua để đạt được một số thành tựu huy hoàng! Thì bây giờ tui sẽ phải làm một đứa trẻ trong vài nghìn năm nữa!」
Cô nàng đang than phiền với tôi.
Dù cô ấy nói vậy nhưng nói thật thì「Tôi không biết!」.
Ngay cả Trainee-san và những người khác đều rất buồn vì khi đó họ không có mặt để chiêm ngưỡng hình dạng thật của Ramiris.
Nhưng, đùa nhau à, chỉ biến hình được vài năm sau khi chờ tận mấy nghìn năm?! Thật quái lạ khi cô ấy chỉ có thể ở trong hình dạng đó trong một khoảng thời gian ngắn như vậy.
Có vẻ như cô ấy đã bị ép buộc thức tỉnh lần này nên cổ sẽ phải bắt đầu chờ đợi lại một lần nữa.
「Mà chuyện này không tốt sao? Trẻ con thì có thể vui chơi thoải mái đúng không? Cô sẽ không bị bắt làm mấy công việc nhàm chán như Milim đúng không?」
「Uh, cũng đúng ha. Công việc nghiên cứu yêu dấu của tui đúng là nhất… 」
「Thấy chưa? Ngay từ đầu, cô đã muốn không làm gì bất cứ điều gì sau khi trở thành người lớn rồi phải không? 」
「Hmmm, cậu nhắc tui mới nhớ…」
Và sau cuộc trò chuyện đó, thì thái độ vui vẻ thường ngày của cô ấy đã quay trở lại.
Có vẻ như cô ấy chỉ muốn thể hiện hình dạng trưởng thành của mình với tôi, cho nên cũng Ramiris dễ dàng bình tĩnh trở lại.
Và bây giờ, về Mê Cung thì, chà, độ khó đã đi xa quá xa rồi.
Dù tôi nghĩ thế nào đi chăng nữa thì chắc chắn là không một con người nào có thể chinh phục được nó.
Chuyện này vẫn gần như là bất khả thi dù cho họ có trang bị những món vũ khí tiên tiến nhất như Mobile Weapon [4] hay Vũ khí Ma thuật [5].
Vậy nên các tầng thấp hơn đã trở thành bãi thử nghiệm vũ khí.
Và như vậy, tôi sẽ cấp cho họ hộ chiếu để vào thành phố yêu tinh (elves) nếu họ có thể vượt qua tầng 50.
Xét cho cùng, nếu tôi không làm vậy, khu giải trí chất lượng cao sẽ khá phí phạm.
Chúng tôi và những người thuộc dòng dõi hoàng gia đến từ những quốc gia khác dùng nó như là một khu vực VIP, nhưng nếu làm thế thì thành phố sẽ trở nên khá tách biệt.
Dẹp chuyện đó sang một bên đi đã, Mê Cung giờ đã có Ramiris và Zegion lãnh đạo, nó sẽ dần mạnh hơn nữa.
…………………
……………
………
Hà, đúng là một năm bận rộn.
Nhìn lại thì đó đúng là khoảng thời gian đầy ý nghĩa.
Nhưng bây giờ, khi mọi chuyện đang dần lắng xuống, tôi đoán mình sẽ đi giải quyết một món nợ từ quá khứ.
◇◇◇
Những tòa nhà cao tầng xếp thành dãy.
Tiếng la, tiếng hét vang lên giữa phố người đông đúc.
Tiếng còi xe cảnh sát dần vọng lại từ đằng xa.
Đúng là một khung cảnh hoài niệm, đến mức khiến tôi thấy hơi choáng váng.
「Senpai, senpai?! Làm ơn… Đừng đi mà, senpai―― !!」
Một chàng trai trẻ đang gào khóc đau đớn, trên tay ôm một anh chàng “người tốt”, và một cô gái trẻ đang đứng nhìn với ánh mắt buồn bã.
Là Tamura và Sawatari-san.
Hai người này, họ đúng là chẳng thay đổi gì cả―― chà, tất nhiên rồi nhỉ?
Tôi bước đến chỗ Tamura và vỗ vai cậu ta.
「Tránh sang một bên, Tamura.」
「?! Cô… là ai…. ? Sao cô lại biết tên tôi―― 」
「Nhanh nào. Cậu đúng là vẫn cứ để ý tiểu tiết như mọi khi.」
Cậu ta quay lại phàn nàn, nhưng đã không nói nên lời khi bắt gặp khuôn mặt xinh đẹp của tôi. Hình như là vậy?
“Cậu sẽ chọc tức Sawatari-san đấy, biết không hả?” – tôi xém tí nữa đã buột miệng nói ra câu đó nhưng may mà đã kịp thời ngậm miệng lại.
Tôi đẩy Tamura sang một bên và lấy quả cầu tôi mang trong người ra và đặt trên xác chết của chàng trai tốt kia.
Tốt lắm, giờ thì…
Cơ thể đã chết và quả cầu dường như đã hợp nhất một cách hoàn hảo nên tất cả những gì còn lại là đưa vào đó『Đa song song tồn tại』của tôi nữa là xong.
À, xém quên.
Cơ thể con người sẽ cảm thấy đau cho nên tôi phải chữa trị đúng cách.
Nghĩ vậy, tôi lấy ra một lọ potion hồi phục và đổ lên cái xác.
Nhìn thấy vết thương lành trong chớp mắt, tôi cũng hài lòng khi biết rằng nó vẫn có tác dụng ở thế giới này.
Nếu tôi không chữa thương cho nó đúng cách, tôi sẽ phải khôi phục nó sau khi cho uống và nó thật sự rất đau.
Thật may mắn khi potion hồi phục vẫn có tác dụng.
Mọi bước chuẩn bị đã hoàn tất.
Tôi tập trung ý thức của mình, và sử dụng『Đa song song tồn tại』trên quả cầu.
《Thành công. Có vẻ như vẫn có thể kích hoạt được kỹ năng ở đây mà không gặp vấn đề gì.》
Hmm, tốt quá.
Có vẻ như tôi đã thành công trong việc đưa một chút ý thức của mình vào anh chàng “người tốt” kia ― hay nói cách khác, cơ thể của chính tôi ở một thế giới khác.
Trước khi tôi – Mikami Satoru, tỉnh dậy, thì tôi nên rời khỏi đây thì hơn.
「Rốt cuộc, cô… là ai……」
「À, Tamura này. Từ giờ trở đi, hãy tôn trọng senpai của cậu hơn và đừng nghĩ đến việc khoe khoang nữa, được chứ? Với lại, tôi sẽ xử lý cái PC đó cho!」
「Ể!?」
Tôi mỉm cười với Tamura đang sốc và bối rối kia, và rời khỏi nơi này.
Tôi không cần phải giải thích gì nhiều.
Bởi lẽ, tôi – Mikami Satoru – sẽ giải thích phần còn lại.
……………………
………………
…………
Tôi thức dậy.
Trên giường bệnh, trong cái thế giới hoài niệm này.
Trong cái cơ thể 37 tuổi quen thuộc.
Sau khi kiểm tra một chút, tôi cũng xác nhận rằng cái ấy của tôi vẫn bình thường.
‘Tạ ơn trời!’ – Tôi thật sự biết ơn từ tận đáy lòng.
Tôi lo rằng nó sẽ có vấn đề.
「Ơ mà hình như mày có bao giờ dùng cái đó đâu nhỉ?!」- Sao? Mấy người nói gì cơ? Khốn nạn, tôi giết mấy người bây giờ!!
Đó chỉ là cách tốt để kiểm tra xem nó còn dùng tốt không thôi.
Khâu chuẩn bị quan trọng lắm đấy.
Thôi bỏ đi.
Tất cả mọi thứ đã xảy ra cho đến lúc này không phải là một giấc mơ đúng không?
Mọi chuyện tựa như một giấc mộng đẹp vậy.
“Tôi mơ vậy do cú sốc khi bị đâm!” hay đại loại vậy, hãy nói với tôi rằng “Tất cả chỉ là một giấc mơ thôi!” đi.
Dù cho nó đơn thuần chỉ là mộng ảo, nhưng tôi thậm chí còn chẳng thể cười nổi một cái…
Tuy nhiên, khi nhìn thấy nó yên bình ra sao, tôi thực sự nghĩ rằng đó chỉ là một giấc mơ.
「A, tiền bối! Anh tỉnh rồi à?」
「… Tamura, là cậu đấy ư? Đây là bệnh viện à?」
「Vâng ạ. Lúc nãy, cảnh sát có đến nhưng có vẻ như họ đã quay về sau khi bác sĩ bảo anh cần được yên tĩnh nghỉ ngơi một lát.」
「Cảnh sát ư….. ? Sao lại…」
「Anh bình tĩnh đi. Senpai, anh có nhớ gần đã bị đâm bởi một kẻ tấn công ngẫu nhiên không? Cảnh sát đã đến đây để lấy một số thông tin về kẻ đó.」
「Ah, anh hiểu rồi… Mà đợi đã, anh thực sự không bị đâm phải không?」
Hở? Nó thực sự là một giấc mơ?
Nếu tôi không bị đâm mà chỉ ngất đi, thì có khả năng mọi chuyện đã xảy ra chỉ là một giấc mơ――
「― Thật ra, anh thấy đấy, có thể chuyện này hơi khó tin nhưng… một cô gái bí ẩn―― một người phụ nữ cực kỳ xinh đẹp, đẹp hơn bất kì người mẫu nổi tiếng nào―― cô ấy đã mang anh trở về từ cõi chết. Anh có thể cười và nói rằng em không biết mình đang nói cái quái gì nhưng đó là sự thật! Hãy nhìn đi, đó chính là bằng chứng!」
Tamura gỡ rối cho những nghi ngờ của tôi.
Và tôi nhìn vào bức tường, nơi đang treo bộ đồ của tôi. Có một vết rách nhỏ ở phía sau và nó đã bị sắc máu nhuộm đỏ.
Có vẻ như đó là máu của tôi.
Điều đó có nghĩa, đó thực sự không phải là một giấc mơ và tôi – Rimuru – đã chơi đùa với chính bản thân mình.
Tên khốn đó, sao dám―― chà, mặc dù tôi cũng muốn chửi thề lắm, nhưng dù gì đi nữa thì đó cũng là tôi – nhưng sao lại làm thế, đùa giỡn với chính mình……
「Đúng như em nghĩ, khó tin lắm đúng không?」
「Không, anh tin cậu, Tamura. Ngoài ra, có vẻ như cảnh sát đã tốn công vô ích rồi. Bởi vì―― 」
「Ể?」
「Không, không có gì.」
Dù tôi có nói thế nào đi chăng nữa thì chắc hẳn cậu ta cũng không bao giờ tin nổi đâu.
Tôi có thể đã tha thứ cho kẻ đã đâm mình, nhưng Diablo thì không.
Bởi vì bây giờ, kẻ đã tấn công tôi đang bị Diablo tra tấn không ngừng và bắt đầu cảm thấy hối hận vì đã được sinh ra trên đời.
Không đời nào cậu ta có thể tin được chuyện đó, nên tôi mỉm cười và né tránh chủ đề đó.
「Nhân tiện Tamura―― nếu anh nói với cậu rằng anh đã đi đến một thế giới khác sau khi chết, thì liệu cậu có tin anh không?」
Nghe tôi thì thầm, khuôn mặt của Tamura trông có vẻ bối rối một lúc.
Cậu ta có thể nghĩ rằng tôi đang nói nhảm gì đó.
Đó sẽ là phản ứng bình thường, hoặc tôi nghĩ thế, nhưng――
「Em tin anh, Senpai. Em đã chứng kiến một phép màu. Ngoài ra, em cảm thấy cô gái bí ẩn đó rất giống anh. Và giờ khi ngẫm lại, thì em cảm thấy người đó rất có thể chính là anh, Senpai. Em thậm chí còn nghĩ ngớ ngẩn như thế nữa đấy.」
「Anh hiểu rồi. Vậy thì anh sẽ kể cho cậu, mà cậu có muốn nghe không?」
Tôi hỏi với một nụ cười và Tamura cũng trả lời kèm một nụ cười trên môi.
「Rất sẵn lòng ạ.」
Đó là câu trả lời của cậu à.
Được rồi……
Vậy giờ để tôi kể cho các bạn nghe.
― Về『Khoảng Thời Gian Tôi Tái Sinh Thành Slime』―
THE END!
————
[1] Thần Vực Thẳm Nodens. Nodens là một Cổ Thần (Elder God) trong vũ trụ Cthulhu Mythos của H.P. Lovecraft. Nodens có ngoại hình giống hệt con người, cụ thể là một ông già râu tóc bạc trắng nhưng sở hữu thân hình cường tráng. Nodens còn có biệt danh là “Lord of Great Abyss”, ông thường đi chu du khắp Dreamland, săn lùng những con quái vật.
[2] Lycanthrope: người sói, ma sói
[3] Translator: hồ Cis tiếng Nhật là Shisu, mọi người muốn để cái nào hơn?
[4] Mobile Weapon: là thuật ngữ thường thấy trong Gundam, dùng để chỉ những cái như xe tăng, máy bay chiến đấu hay mấy con robot, nói ngắn gọn là mấy phương tiện chiến đấu kiểu thế.
[5] Magitek Weapon: là vũ khí áp dụng công nghệ ma thuật, như trong Final Fantasy hay công nghệ Hextech trong League of Lengend.
* Câu cuối cùng tác giả cố tình để tên truyện – 転生したらスライムだった件.
Tên chương này là: 転生したら―― (Tensei shitara.. .)
Bản dịch chỉ mang tính tương đối, có thể vẫn còn sai sót. Nếu thấy lỗi sai nào các bạn có thể góp ý để hình điều chỉnh. Xin chân thành cảm ơn.
——————–
Đôi lời dịch giả:
Ai da, sau vài tháng cày cuốc thì cuối cùng bộ truyện này đã chính thức kết thúc rồi, giờ nhớ lại thấy cũng có chút buồn. Phải nói là đây là bộ truyện hay nhất mà mình từng đọc, nhưng giờ thì nó hết rồi nên cũng hơi trống vắng thật.
Lúc đầu mình biết bộ này qua trailer anime, thấy hay quá nên tìm hiểu thử rồi đọc manga, đọc xong nhưng đợi mãi mà manga vẫn chưa ra chap mới nên mới dần tìm đến web novel này để đọc. Đọc hết bản sub mà thấy tiến độ chậm quá nên mới mò sang bản Eng đọc cho đỡ thèm, lúc đó mình đọc đến chap gần cuối này luôn ấy. Nhưng vì thấy tiến độ các nhóm dịch chậm quá chịu không nổi nên mình cũng thử tự dịch đàng hoàng luôn, tại một phần cũng đã đọc bản Eng từ trước rồi nên dịch sang tiếng việt cũng không quá khó.
Thế là từ đó mình cũng bắt đầu dịch bộ này, chủ yếu là dịch cho mọi người đọc cho vui thôi không cần mọi người phải vote hay gì đâu, có người đọc hay comment vài câu là mình thấy vui lắm rồi. Lúc mới đầu dịch thì thấy cũng khá là khó, tại đây là lần đầu mình dịch truyện + cũng mới biết đến wattpad chưa lâu, nên thấy còn chưa quen lắm, nhưng cũng cố làm. Lúc đó mình dịch được 5-6 chap rồi mà vẫn chưa thấy có người đọc nên cũng hơi buồn, nhưng mà thôi kệ, tại lúc đó mình cũng dịch cho vui là chính. Sau khi dịch thêm vài chap nữa thì dần dần có vài người đến đọc truyện mình dịch, tui cũng chẳng có vote hay comment gì mấy nhưng có người đọc là mình thấy vui lắm rồi. Mà hồi đó mình dịch được hơn 15 chap rồi mà còn chưa đến 1000 lượt đọc, vote lúc đó cũng chỉ chưa đến 10 lượt nữa, so với bây giờ thì đúng là khác hẳn, thật sự cảm ơn mọi người rất nhiều!
Đối với mình thì kết thúc thế này cũng không đến nỗi quá tệ.
Mình thì thấy như vậy đó còn mọi người thì thấy thế nào?
Vậy thôi, hẹn gặp lại mọi người (có thể là ở bộ truyện mà mình đang viết hoặc một bộ nào đó khác mà mình sẽ dịch trong tương lai) !
3/11/2018.