Câu chuyện của một “thợ săn” Pokemon GO ở Thái

Pokemon GO – từ khóa được các game thủ Việt nhắc đến nhiều nhất trong gần một tuần nay. Sau gần đúng một tháng chờ đợi khi tựa game chính thức chào sân lần đầu tiên, thì cuối cùng Việt Nam cùng với 14 nước khác cũng đã được lọt vào danh sách chơi Pokemon GO, bên cạnh những hân hoan, phấn khích thì chính nó cũng gây ra không ít những rắc rối, phiền toái. Một trong số đó phải kể đến số lượng PokeStop và Gym còn quá thiếu và yếu, trong khi các thành phần “hack” lại quá đông và hung hãn, dẫn đến tình trạng chơi game một cách thiếu văn minh và công bằng. Đó còn chưa kể đến các “đạo chích” cướp giật cũng lợi dụng tình trạng này để hoành hành.

[​IMG]

Đó là những vấn đề mà hầu như bất cứ ai trong mỗi chúng ta đều có thể nhận ra. Tuy nhiên, có lẽ bài viết dưới đây của một game thủ – một “thợ săn” Pokemon ở Thái Lan trong một chuyến du lịch đến Việt Nam cùng những cảm nhận về “Pokemon GO” trên đất nước Việt sẽ giúp mỗi chúng ta có được những cảm nhận thấm thía hơn.

“Ở Thái, mỗi khi mở bản đồ lên, bạn sẽ lập tức bị choáng ngợp bởi PokeStop xuất hiện dày đặc. Trên các tuyến phố, PokeStop nằm rải rác hai bên đường theo đúng nghĩa “cứ 10 bước chân lại có 1 PokeStop mwois”. Thích nhất là mỗi lần tàu điện ngầm chạy. PokeStop hai bên đường bung mở như hoa. Mình đã xoay lấy xoay để mà vẫn không thể nào lấy hết vật phẩm từ các PokeStop. Đến mức sau một tuyến tàu điện ngầm, túi đồ liên tục báo đã đầy, không thể thu thêm vật phẩm nữa. Để minh họa cho mạng lưới PokeStop dày đặc ở Thái, bạn cứ tưởng tượng là chỉ trong chung cư mình thuê đã có 4 PokeStop, tha hồ thu thập vật phẩm bất kể ngày hay đêm.

[​IMG]

Chính vì sự phổ biến của các PokeStop cùng sự hào phóng sử dụng Lure Module của các bạn Thái mà lúc nào các PokeStop cũng có hoa rơi lả tả, như kiểu bạn đang đứng trên một cánh đồng toàn hoa là hoa. Từ đó, chuyện bắt được cả trăm Pokemon đủ các chủng loại trên một tuyến phố vài trăm mét là điều rất đỗi bình thường. Những ngày ở Thái, cảm giác điện thoại rung liên tục trên khắp các tuyến đường mình đi qua, trên tàu điện ngầm trở nên vô cùng quen thuộc. Đáng sợ nhất là ở Siam Pragon, Pokemon nhiều đến mức không thể bắt xuể. Lần đầu tiên mình bỏ 400 bath ăn một bữa buffet mà gần như chỉ động đũa được vài cái vì điện thoại rung liên tục. Cái này đúng nghĩa là chỉ cần rung đùi ngồi một chỗ cũng bắt Pokemon mỏi tay, không cần dùng bất cứ chiêu trò hay thủ thuật gì.

Thêm một điều vô cùng thú vị là căn hộ mình thuê nằm trên tầng gác mái của một chung cư 23 tầng, đêm xuống, chỗ này trở thành thánh địa của các Pokemon có CP khủng. Mình từng bắt được 10 con Pokemon với CP ban đầu hơn 700 tại… phòng mình. Có thể hiểu nôm na rằng, Pokemon ngoài phố có rất nhiều, nhưng để bắt được một Pokemon hiếm hay Pokemon có CP cao thì cần một nơi đặc biệt hơn thế.

[​IMG]

Cảm giác thích thú nhất là khi bạn hòa mình vào dòng người ở các trạm tàu điện ngầm, chứng kiến cả trăm, cả ngàn con người đang cắm mặt vào điện thoại, phần lớn trong số đó đều là Pokemon GO. Thái Lan và Việt Nam cùng đồng thời được mở cửa Pokemon GO vào một ngày, tinh thần chơi game của họ cũng không kém cạnh Việt Nam, ấy vậy mà các chủ phòng Gym đa số chỉ sở hữu Pokemon trên 1000 CP, cá biệt lắm thì có người lên được 2000 CP. Đó là lý do chỉ cần chọn Pokemon mạnh, biết tận dụng lợi thế khắc hệ là vô tư chiếm phòng gym, vô tư trải nghiệm cảm giác của người chiến thắng.

Còn ở Việt Nam, dù đã lường trước được việc bản đồ không nhiều PokeStop, nhưng không thể tin nổi nó lại hẻo đến vậy. Trong số vô cùng ít những PokeStop ấy, chả có mấy chỗ người dùng chịu sử dụng Lure Module (chắc không muốn bỏ tiền), kết cuch là Pokemon đã hiếm mà lại còn khó tìm hơn. Trong điều kiện ngặt nghèo ấy, thế quái nào mà chủ các phòng gym đều có CP 2000 – 3000 trở lên. Một giả thuyết đưa ra là các bạn dùng cả ngày để rong ruổi khắp nơi bắt Pokemon. Nhưng mình chợt nhận ra, những ngày bên Thái mình cũng rong ruổi suốt ngày ngoài đường, càn quét hết thành phố Bangkok mà cũng không tài nào bằng được các bạn. Thế nên mình hiểu vấn đề gì đang thật sự xảy ra ở đây.

[​IMG]

Mình không ngại khổ, nhưng chơi game trong một môi trường không công bằng thế này thì tốt nhất không nên chơi làm gì. Mình còn nhiều việc cần làm và việc bảo vệ cái điện thoại trước cơ man đạo chích trên đường quan trọng hơn nhiều.

Thôi, status cuối cho Pokemon GO, thân ái chào tạm biệt và hẹn gặp lại trong chuyến du lịch tiếp theo của mình. Lúc đó, chắc level cũng chẳng bằng ai, vĩnh viễn không chiếm nổi phòng gym nữa, nhưng dù sao được chơi game một cách công bằng, văn minh cũng đã rất vui rồi”.

Trong bất cứ một trò chơi nào, tất nhiên ai cũng muốn mình là người chiến thắng, thế nhưng, điều cốt lõi nhất, cũng chính là những gì mà game thủ người Thái này muốn chia sẻ đến với chúng ta, rằng, chơi game một cách công bằng, văn minh mới là điều vui vẻ nhất. Chiến thắng đó mới thực sự là của bạn, chứ không phải dựa vào bất cứ một hành vi gian lận nào khác. Và như lời tựa ban đầu của bài viết – “Cảm thấy ngừng chơi Pokemon GO ngay khi về Việt Nam là một điều sáng suốt” có lẽ đã nói lên tất cả nhưng cảm nhận của game thủ này về cộng đồng game Việt, bởi suy cho cùng – “chơi game trong một môi trường không công bằng thế này thì tốt nhất không nên chơi làm gì”.

[​IMG]

Từ bài viết này, có lẽ cũng đã đến lúc game thủ Việt chúng ta nên nhìn nhận lại lối chơi của mình. Chơi game là để vui, để giải trí, và mong hãy để nó giữ nguyên đúng ý nghĩa vốn có này, tất nhiên chỉ có sự công bằng và văn minh mới có thể đem lại những điều tốt đẹp đó!​

Source: thabet
Category: Game